میسوزم و میسوزم با زخم تو میسازم
با هر غزل چشمت من قافیه میبازم
پیش از تو فقط شعرم معراج غرورم بود
ای از همه بالاتر اینک به تو مینازم
این سفره ی خالی را تو نان غزل دادی
ای پر برکت گندم من از تو می آغازم
من اهل زمین بودم فواره نشین بودی
با دست تو پیدا شد بال همه پروازم
از شبنم هر لاله اسب و کوزه پر کردم
با عشق تو را دیدن تا اوج تو میتازم
میسوزم و میسوزم با زخم تو میسازم
با هر غزل چشمت من قافیه میبازم
هی های مرا بشنو اسب و من و دل خسته
من چاوش بی خویشم با هق هق آوازم
راه سفر عاشق از گردنه بندان پر
نا مردم اگر از خون این باج نپرداز
Misozam O Misozam Ba Zakhm To Misazam
Ba Har Ghazal Cheshmat Man Gafiye Mibazam
Pish Az To Faghat Sheram Meraj Ghororam Bod
Ey Az Hame Balatar Inak Be To Minazam
In Sofre Ye Khali Ra To Nan Ghazal Dadi
Ey Par Barakat Gandom Man Az To Mi Aghazam
Man Ahle Zamin Bodam Favare Nashin Bodi
Ba Dast To Peyda Shod Bal Hame Parvazam
Az Shabnam Har Lale Asb O Koze Par Kardam
Ba Eshgh To Ra Didan Ta Oje To Mitazam
Misozam O Misozam Ba Zakhm To Misazam
Ba Har Ghazal Cheshmat Man Gafiye Mibazam
Hey Hay Mara Beshno Asb O Man O Del Khaste
Man Chavosh Bi Khisham Ba Heg Heg Avazam
Rah Safar Ashegh Az Gardane Bandan Par
Na Mardom Agar Az Khon In Baj Napardaz